Chương trước
Chương 150 : Tiểu Từ, cậu pm riêng cho chị, chúng ta add wechat từ từ trò chuyện (2)  
Chương 140 : Hạt giống linh thực thượng cổ (2)   Chương 141 : Chỉ mấy câu nói mà đòi tôi trả 2000 á? Lỗ nặng rồi!   Chương 142 : Mẹ nó, sao hai chuyện này có thể liên quan đến nhau được vậy trời? (1)   Chương 143 : Mẹ nó, sao hai chuyện này có thể liên quan đến nhau được vậy trời? (2)   Chương 144 : Một bộ phận của cô ấy, vẫn còn ở lại bên trong căn phòng này (1)   Chương 145 : Một bộ phận của cô ấy, vẫn còn ở lại bên trong căn phòng này (2)   Chương 146 : Nữ quỷ nói cô ấy thành quỷ cũng sẽ không tha cho anh đâu! (1)   Chương 147 : Lỗ hổng trong trật tự Thiên Đạo (1)   Chương 148 : Lỗ hổng trong trật tự Thiên Đạo (2)   Chương 149 : Tiểu Từ, cậu pm riêng cho chị, chúng ta add wechat từ từ trò chuyện (1)   Chương 150 : Tiểu Từ, cậu pm riêng cho chị, chúng ta add wechat từ từ trò chuyện (2)   Chương 151 : Một tội phạm bỏ trốn còn muốn bao nuôi tôi?   Chương 152 : Dáng vẻ xấu là vì trả thù đàn ông   Chương 153 : Dáng vẻ xấu là vì trả thù đàn ông   Chương 154 : Nghĩ sai thì hỏng hết, muốn cầm đao xiên chết mình luôn! (1)   Chương 155 : Nghĩ sai thì hỏng hết, muốn cầm đao xiên chết mình luôn! (2)   Chương 156 : Hối hận đến không muốn sống nữa...   Chương 157 : Các anh em, chuẩn bị ăn tiệc thôi! (1)   Chương 158 : Các anh em, chuẩn bị ăn tiệc thôi! (2)   Chương 159 : Chứng sợ hãi xem mắt, bệnh tật kỳ quái càng ngày càng nhiều.... (1)  
setting
Chương sau

 

Từ Huyền thản nhiên nói: “Nếu bà đã muốn tôi nói, vậy thì tôi sẽ nói một chút vậy.”

“Chỉ là, tôi dám nói, chỉ sợ bà không dám nghe!”

[Xã Hội Này Chả Mấy Ai Được Như Chị Đóa Đâu] nhếch miệng cười, để lộ hàm răng vàng: “Cậu cứ việc nói! Có gì mà không dám nghe chứ.”

“Nói đúng, chị đây còn thưởng cho!”

Từ Huyền lắc đầu: “Vậy thì không cần.”

“Chờ lát nữa sau khi tôi nói xong, bà đừng hối hận là được. Nói tới thì, …” Hắn chậm rãi mở miệng.

“Từ nhỏ, gia đình bà đã nghèo khó.”

“Trong nhà có bốn anh chị em, trừ bà ra, còn ba người anh trai.”

Một câu nói kia của Từ Huyền làm cho [Xã Hội Này Chả Mấy Ai Được Như Chị Đóa Đâu] biến sắc. Bà ta không nói gì mà chỉ gật đầu ra hiệu cho Từ Huyền nói tiếp.

Từ Huyền tiếp tục nói: “Ba người anh trai đều hết sức yêu thương nuông chiều bà từ khi bà còn nhỏ.”

“Có gì ăn ngon, chơi vui, đều để lại cho bà.”

“Tuy rằng nhà nghèo, nhưng bà không phải chịu khổ bao nhiêu.”

“Ngược lại là có chút chiều chuộng từ bé.”

“Bọn họ nuông chiều bà như thế, ngoại trừ lý do bà là em út ra.”

“Một nguyên nhân khác là dáng dấp lúc nhỏ của bà tương đối xinh đẹp.”

Sau khi Từ Huyền nói ra câu này, đông đảo khán giả xem live đều ngơ ngác. Trên đầu bọn họ hiện ra vô số dấu chấm hỏi.

Thông thường, ngay cả khi một người phụ nữ đã có tuổi.

Thì từ gương mặt và trạng thái làn da vẫn thể nhìn ra đó có phải người đẹp lúc còn trẻ hay không.

Đặc biệt là loại phú bà như [Xã Hội Này Chả Mấy Ai Được Như Chị Đóa Đâu] này, bình thường đều không cần phơi nắng dầm sương, cộng thêm bỏ ra nhiều tiền để chăm sóc bảo dưỡng. Có khi nhìn bề ngoài còn trẻ hơn mười mấy tuổi so với tuổi thật.

Từ Huyền bỗng nhiên nói bà cô già này đã từng là một người đẹp, thật khiến cho đông đảo khán giả xem live có chút khó chấp nhận. Vậy nên bọn họ nhốn nháo đòi bật chế độ xỉa xói.

“Bác sĩ Từ, anh có muốn nghe lại xem mình vừa nói gì không?”

“Bác sĩ Từ, có thể tiêu chuẩn về cái đẹp giữa chúng ta hơi khác nhau một chút......”

“Nếu ngay cả như vầy mà cũng có thể gọi là người đẹp, vậy chắc trên thế giới này không có người nào xấu rồi?”

[Xã Hội Này Chả Mấy Ai Được Như Chị Đóa Đâu] vốn vừa nghe vừa mơ mơ màng màng, có hơi không đủ tỉnh táo, gần như ngủ gà ngủ gật.

Đến lúc nghe được câu này, bà ta lại tùy tiện cười lớn: “Nói rất đúng, quả thực lúc tôi còn trẻ đẹp hơn bây giờ nhiều.”

Từ Huyền mỉm cười, nói tiếp: “Năm bà vừa tròn mười tám tuổi thì kết hôn.”

“Chồng bà là bạn học chung cấp ba, dáng vẻ tương đối đẹp trai, cũng rất yêu bà.”

“Điều tiếc nuối duy nhất là trong nhà chồng bà không có nhiều tiền.”

“Nhưng mà bà đã được cưng chiều từ bé, trải qua cuộc sống khá hưởng thụ.”

“Tuy rằng trước khi kết hôn trong nhà bà không tính là giàu có, nhưng cả cha mẹ và ba người anh trai của bà cùng nhau nuôi dưỡng bà, nên cũng không quá khó khăn.”

“Sau khi kết hôn, chồng bà một mình nuôi bà lại chẳng dễ dàng gì.”

“Mà chính bà ở nhà không làm gì cả, đã vậy, đa số tiền trong nhà đều bị bà tiêu xài hết.”

“Thế là ông ấy không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể ra ngoài làm một lúc mấy công việc.”

“Nhưng như vậy bà vẫn không hài lòng.”

“Còn thường xuyên mắng chồng bà đến uất ức vì bà không có tiền tiêu.”

Đôi mắt nhập nhèm của [Xã Hội Này Chả Mấy Ai Được Như Chị Đóa Đâu] chợt mở ra, bà ta cười nhạo, nói: “Nói không sai.”

“Đàn ông kiếm tiền cho phụ nữ xài là lẽ dĩ nhiên mà.”

“Đàn ông đến cả vợ mình còn không nuôi nổi thì đúng là phế vật, đương nhiên phải ăn mắng dữ dội thôi.”

Đông đảo khán giả nam xem live bực tức bởi câu nói của bà ta.

“Ha, hóa ra là ký sinh trùng à.”

“Loại phụ nữ này, chính mình chả hề bỏ ra tí nỗ lực nào cho gia đình mà chỉ biết đòi lấy, không phải là càng giống phế vật hơn hả?”

“Cảm thấy hơi mắc ói rồi nha.”

[Xã Hội Này Chả Mấy Ai Được Như Chị Đóa Đâu] bị chửi cũng không thèm để ý.

Ngược lại, bà ta còn đắc ý cười ha hả: “Các người cái đám phế vật này, chắc là bị đâm chọt nên đau rồi nhỉ?”

“Đàn ông mắng chửi tôi, đoán chừng đều là lũ nghèo kiết xác!”

Lời này của bà ta làm cho rất nhiều khán giả xem live càng thêm phẫn nộ, lập tức muốn đua nhau mắng lại.

Cộc! Cộc! Cộc!

Đúng lúc này, Từ Huyền gõ nhẹ ngón tay hai lần lên mặt bàn. Nhóm khán giả xem live chuẩn bị dọn mỏ tức khắc hồi phục lý trí.

Phòng live bình tĩnh trở lại trong chớp mắt.

Từ Huyền tiếp tục nói: “Sau đó, bà thật sự cảm thấy không đủ tiền xài.”

“Vậy nên bà đã ngoại tình với một lão già có tiền.”

“Đương nhiên, chuyện này bị chồng bà phát hiện, thế là, sau khi bà ly hôn với chồng mình, bà đã gả cho lão già có tiền này.”

 

Chương trước
Chương 150 : Tiểu Từ, cậu pm riêng cho chị, chúng ta add wechat từ từ trò chuyện (2)  
Chương 140 : Hạt giống linh thực thượng cổ (2)   Chương 141 : Chỉ mấy câu nói mà đòi tôi trả 2000 á? Lỗ nặng rồi!   Chương 142 : Mẹ nó, sao hai chuyện này có thể liên quan đến nhau được vậy trời? (1)   Chương 143 : Mẹ nó, sao hai chuyện này có thể liên quan đến nhau được vậy trời? (2)   Chương 144 : Một bộ phận của cô ấy, vẫn còn ở lại bên trong căn phòng này (1)   Chương 145 : Một bộ phận của cô ấy, vẫn còn ở lại bên trong căn phòng này (2)   Chương 146 : Nữ quỷ nói cô ấy thành quỷ cũng sẽ không tha cho anh đâu! (1)   Chương 147 : Lỗ hổng trong trật tự Thiên Đạo (1)   Chương 148 : Lỗ hổng trong trật tự Thiên Đạo (2)   Chương 149 : Tiểu Từ, cậu pm riêng cho chị, chúng ta add wechat từ từ trò chuyện (1)   Chương 150 : Tiểu Từ, cậu pm riêng cho chị, chúng ta add wechat từ từ trò chuyện (2)   Chương 151 : Một tội phạm bỏ trốn còn muốn bao nuôi tôi?   Chương 152 : Dáng vẻ xấu là vì trả thù đàn ông   Chương 153 : Dáng vẻ xấu là vì trả thù đàn ông   Chương 154 : Nghĩ sai thì hỏng hết, muốn cầm đao xiên chết mình luôn! (1)   Chương 155 : Nghĩ sai thì hỏng hết, muốn cầm đao xiên chết mình luôn! (2)   Chương 156 : Hối hận đến không muốn sống nữa...   Chương 157 : Các anh em, chuẩn bị ăn tiệc thôi! (1)   Chương 158 : Các anh em, chuẩn bị ăn tiệc thôi! (2)   Chương 159 : Chứng sợ hãi xem mắt, bệnh tật kỳ quái càng ngày càng nhiều.... (1)  
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.13088 sec| 2434.297 kb